Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Về quê cày ruộng.


Công nghiệp hóa, hiện đại hóa mãi rồi chán, nên bỏ về quê cày ruộng.
" Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy, con trâu đi bừa "
Sáng dậy bửng mắt, trời hừng đông rơi sương lạnh mấy vì sao long lanh, vác cái cày cùng con trâu ra ruộng mà cày. Cày sớm mau việc, cày muộn mệt nóng nắng gắt.
Cày đến xế trưa về nghĩ. Lùa vội mấy bát cơm, chiều đi cày tiếp.
Đêm nằm ngủ say, o o ngáy, thảnh thơi quá. "Bỏ thuyền bỏ lái bỏ dòng sông. Cô lái đò xưa đi lấy chồng. Vắng bóng cô em từ dạo ấy. Để buồn cho những khách sang sông..."
Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sĩ. Thợ cày làm ra hạt gạo để ăn mà sống trong cái thế giới hiện sinh đang ngày một thiếu lương thực.
Quần là áo lược thơm tho, xịt keo dầu mỡ, tóc tai bóng nhoáng, sạch sẽ tao nhã thời thượng. Xã hội thiếu gạo, đầy ắp trí thức thầy lừa, chán phèo nhạt nhẽo.
Về quê cày ruộng thôi. Rời bỏ đô thành phố thị chật chội, theo gót Tiêu Phong tráng sĩ, rửa tay gác kiếm về nơi quan ngoại, săn chồn đuổi thỏ vui chốn bình yên.


" Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn nào ai vui thú gì.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người kiếm chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta sẽ nhắp
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao. "



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét