Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Chuyện tình nhân.


Đôi tình nhân dạo phố, chàng nàng dìu bước trong ấm áp êm êm, lâng lâng hạnh phúc quá.
Tự nhiên trời đổ mưa. Mưa không to, mưa lắc rắc. Chàng lấy cái ô bật lên che mưa hai người, một tay vòng ôm lấy cái eo thon của nàng để cùng chung bước trong mưa nửa đêm đèn đường ánh soi vàng vọt.
"Khi mới thương nhau em hay nắm tay dặn dò,
Cho dù cuộc đời là bể dâu trái ngang.
Ðã thương nhau mình sắc son một lòng,
Dẫu khổ thế nào thì tình cũng vẫn không phai !
Khi đó bên nhau ta xây biết bao nhiêu mộng vàng..."
Chuyện tình nhân là chuyện yêu nhau mơ nhiều mộng lắm. Yêu nhau lắm cắn nhau đau, đã yêu nhau rồi thì đừng dại cắn xé nhau để đem đau nhức nhối vô cùng. Hai người đi chung một con đường thề non hẹn biển chớ có chia xa dù mưa hay nắng.
Chuyện tình nhân thủa ban đầu vô vàm đẹp đẽ, đẹp quá đẹp mà mấy ai đã dám nói rằng ta đẹp ? Nên chi yêu nhau rồi, chàng nàng mượt kệ trời đẩy đưa may thời nhờ, rủi thời chịu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét