Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

11.9.2001 - Mười năm tưởng niệm.


Đúng mười năm trước, ngày thứ Ba 11/9/2001, khủng bố kinh hoàng đã xảy ra tại Mỹ. Có 19 tên khủng bố Hồi giáo, theo lệnh Bin Laden, trà trộn cướp bốn chiếc Boeing dân dụng đang bay - mỗi máy bay chứa hơn 91.000 lít xăng, tự lái "bom lửa" làm "thánh tử đạo".
- Chuyến bay 11 của American Airlines đâm toà Tháp Bắc WTC lúc 8 giờ 46 phút sáng.
- Chuyến bay 175 của United Airlines đâm vào toà Tháp Nam vào 9 giờ 03 phút sáng ( bất ngờ có được truyền hình trực tiếp )
- Chuyến bay 77 của American Airlines lao vào Ngũ giác đài lúc 9 giờ 37 phút sáng.
- Chuyến bay 93 của United Airlines, rơi xuống một cánh đồng gần Shanksville, thị trấn Stonvcreek thuộc Quận Somerset, bang Pennsylvania lúc 10 giờ 03 phút sáng. Lẽ ra, nó sẽ bay đến, lao thẳng vào cho nổ tung điện Điện Capitol, nhưng các hành khách dũng cảm đã lao lên khống chế bọn khủng bố.
Tổng số tử vong, kể cả không tặc là 2.999 người, số bị thương 6.291. Ngoài hai toà Tháp đôi của trung tâm thương mại thế giới cao 110 tầng đổ sụp hoàn toàn, có 45 nhà cao tầng lân cận bị phá hoại nặng. Một phần bộ Quốc phòng Mỹ bốc cháy đổ nát.
Tổng thống Mỹ G. Bush đang nghỉ dưỡng ở Florida, buổi sáng hôm đó tiếp xúc một đoàn học sinh Mỹ, nghe tin dữ, đã rất bình tĩnh. Theo hồi ký “Decision Points” of Bush :
“ Một đám phóng viên với các trang thiết bị ghi hình đã tiếp cận được gần tôi. Họ đến để quay và phỏng vấn những việc liên quan tới Giáo dục đã được lên sẵn lịch trình trước đó. Lúc đó bản năng mách bảo rằng, bất kỳ phản ứng hay biểu hiện nào của mình cũng sẽ được ghi lại và lan truyền với tốc độ chóng mặt tại mọi ngóc ngách của thế giới này. Cả một quốc gia có thể chấn động nhưng tổng thống thì không. Nếu như tôi tỏ ra lo lắng, cuống quít, đứng ngồi không yên thì sẽ ảnh hưởng đến những đứa trẻ ở đây. Quan trọng là không thể để một đất nước vì biểu hiện của tổng thống mà trở nên khủng hoảng hơn”.


“ Sau khi chia tay lớp học sinh đó, tôi đã vào phòng họp của khu nghỉ dưỡng, ở đó người ta đã bố trí một chiếc vô tuyến. Cũng từ chiếc tivi này, tôi đã được xem những thời khắc có thể được coi là kinh hoàng nhất trong lịch sử nước Mỹ. Hai cột lửa rực cháy giữa trung tâm New York. Tôi đã bị chấn động, cả nước Mỹ đã bị chấn động. Lúc này tôi chỉ nghĩ được rằng, cần có một bài phát biểu trước toàn thể nhân dân Mỹ. Tôi muốn trấn an người dân, rằng là chính phủ sẽ có những biện pháp để khắc phục hậu quả và sẽ đưa những kẻ thủ ác ra trước ánh sáng của công lý. Lúc này, tôi đã yêu cầu trong thời gian sớm nhất phải quay trở lại thủ đô.
Trong thời khắc này, bỗng dưng tôi nhớ đến lời trong một bài Thánh ca mà mình ưa thích : "Ở thời khắc khó khăn này, Chúa đã cho con sự khôn ngoan và can đảm”.
Nhiều mật vụ nói rằng mọi thứ đều rất nguy hiểm và yêu cầu chúng tôi không nên quay trở về thủ đô Washington vào lúc này. Tôi đã nói với họ rằng, tôi không sợ hãi trước những kẻ khủng bố bởi vì : "Tôi là tổng thống Hoa Kỳ, và chúng tôi muốn trở về Washington”.
*
Thời gian dần trôi nhanh sau ngày 11/9 định mệnh. Chiến tranh chống bọn khủng bố đã bùng nổ ở Afganistan, ở Iraq. Tên trùm khát máu Bin Laden đã đền tội ác ngày 1/5/2011. Tổng thống Mỹ G. Bush nay hết nhiệm kỳ, về "vui thú điền viên" hồi ký kể lể. Chủ nghĩa Khủng bố thời vẫn đang còn hăm he đe dọa giết người. Một số chế độ độc tài ôn ác nhà nghề còn chưa sụp đổ.
Mười năm đã qua đi, tưởng niệm lại thời khắc kinh hoàng trong nỗi ngậm ngùi hồi cố.
Xin quá khứ vĩnh viễn đừng lập lại.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét