Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Ngồi đan sọt mà lo việc nước - Phạm Ngũ Lão.


Phạm Ngũ Lão quê ở làng Phù Ủng, tỉnh Hưng Yên. Mồ côi cha từ thủa nhỏ, tuy nhà nghèo nhưng ông có chí lớn. Bản tánh thông minh, ông lại năng học tập, nên văn võ đều giỏi cả.
Lúc ông 20 tuổi, trong làng có người đỗ Tiến sĩ, cả làng kéo đến mừng, riêng ông không đến, bà mẹ hỏi, ông thưa:
- "Con chưa nên sự nghiệp để vui lòng mẹ. Nay đi mừng người, con lấy làm nhục lắm."
Một hôm ông ngồi trước cửa nhà bên vệ đường, vót tre đan sọt, gặp lúc Trần Hưng Đạo đi ngang qua, tiền hô hậu ủng, ông vẫn ngồi yên tĩnh. Quân lính thét bảo đứng dậy, ông thản nhiên như không. Quân lấy giáo thích vào đùi, máu chảy dầm dề, ông vẫn trơ trơ như tượng đá.
Hưng Đạo Vương đi tới, lấy làm lạ, dừng lại hỏi. Ông giật mình đứng dậy lễ phép thưa:
- "Kẻ quê này đang mải nghĩ đến một trận thế phá giặc để thất lễ với Đại vương, xin tạ tội".
Vương lại hỏi đến kinh sử, binh thư thì ông ứng đối trôi chảy. Vương biết là người tài, bèn cho ngồi xe đưa về Kinh, tiến cử coi vệ binh.


Khi quân Nguyên sang đánh nước ta, ông giúp Trần Hưng Đạo thắng nhiều trận lớn ở Nghệ An, Chương Dương và Lạng Sơn nên được phong chức Đại tướng.
Ông trị quân có kỷ luật, đối đãi với quân lính như cha con, vui khổ cùng chia sẻ, người ta thường gọi quân của ông là "Phụ tử chi binh".
Nhờ thế về sau, ông còn đi đánh quân Lào và quân Chiêm Thành, trận nào cũng toàn thắng.
Trải ba triều vua, Phạm Ngũ Lão đều một lòng trung chánh, đem tài bách chiến để giữ gìn đất nước, nên được phong tới chức "Điện tiền Thượng tướng quân".
Nhận xét:
Thấy mình kém người mà biết hỗ thẹn, sửa mình rèn chí mà nên sự nghiệp, Phạm Ngũ Lão đã treo gương tự lập cho người đời.
(Theo Quốc Sử lớp Ba - VNCH)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét